Vào thời đại xa xưa, tại nước A Thâu Sa của xứ Thiên Trúc (vì nước Thiên Trúc vào thời cổ có 16 nước lớn) có một người dòng Bà La Môn (không thấy nói tên họ), anh chàng này bẩm tánh chân thật, nhưng ngu si vô trí lại khổ một nổi là tâm ái nhiễm sắc dục nghiêm trọng, nên anh đối với vợ yêu thương quá mức, với tình chồng vợ không biết chán nhàm.

Trái lại vợ anh chẳng những là người hiền lành, mà lại thông minh lanh lợi. Cô này sanh trưởng trong một gia đình kính tin Tam Bảo, riêng cô là người chẳng những với ngôi Tam Bảo sùng kính đến mức tối đa, lại rất am tường Phật lý, về việc tu hành thì cô chuyên về Pháp môn Tịnh Độ, trường trai niệm Phật. Cô thuê thợ làm một chiếc trống thuần hoàng kim. Mỗi ngày Cô quy định hai thời khóa niệm Phật khuya và tối, vì trong lúc ban ngày phải bận việc gia đình, trong thời gian này cô niệm Phật cũng chỉ nhiếp tâm thầm niệm mà thôi. Mỗi khi niệm Phật thì cô gõ trống thế cho mõ, như trên đã nói, chồng của cô đã quá đần độn lại quá yêu vợ không rời, nên lúc cô vợ đang cúng đánh trống niệm Phật, mà anh nắm lôi tay cô bảo đi ngủ, cô ôn tồn đáp: “Không được anh ơi! Nếu anh muốn em đi ngủ thì mỗi tối anh phải cùng với em đánh trống niệm Phật cho xong mới được đi ngủ”. Anh vì thương vợ nên sẳn sàng ưng thuận, có những lúc đang niệm Phật anh ta thúc hối đi ngủ thì cô ấy vẫn từ hòa nói: “Chưa đủ anh ơi! Niệm thiếu mang tội chết!” Từ đây anh dòng Bà La Môn này cùng vợ niệm Phật không sót một đêm.

Trải qua thời gian ba năm, anh bị trọng bệnh rồi qua đời, nhưng vì tim vẫn nóng, nên không nhập liệm, trải qua năm ngày anh sống lại, bấy giờ anh đối với vợ khóc một cách thảm thiết dường như buồn tủi một việc gì? Cô Phật tử vợ anh hỏi lý do, anh nói: ”Em ơi! Giờ đây anh không có ý niệm muốn gần em nữa! Chỉ có tâm niệm lo tu là chăm niệm Phật để được về Tây Phương Cực Lạc mà thôi! Vì sau khi anh chết bị ngục tốt dẫn vào Hoạch Than địa ngục (địa ngục này hành phạt tội nhân bằng cách nấu trong vạc dầu sôi), lúc ấy anh thấy tất cả tội nhân đương bị nấu trong vạc trồi lên chìm xuống, dường như nấu đậu, lại có tội nhân la khóc thảm thiết, trườn qua vành chảo mà muốn chạy ra, bị Ngục tốt dùng gậy đánh đập trúng chảo đồng đang nấu nghe tiếng cảng cảng và nó lại bắt quăng vào chảo, lúc ấy anh vô cùng kinh hồn khiếp vía sợ hãi, bỗng nhớ lại khi cùng em đánh trống vàng niệm Phật, hai tay chắp lại niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” nên anh chí thành niệm “Nam mô A Di Đà Phật” thì chảo dầu sôi tức khắc biến thành một ao nước mát có hoa sen đầy trong ấy, bao nhiêu tội nhân đều ngồi trên hoa sen, và thấy họ vui mừng khôn xiết không còn la khóc nữa. Tất cả đều sanh về Tây phương Cực Lạc.

Ngục tốt tức khắc tâu với Diêm Vương, Ngài liền đến chỗ chảo dầu sôi đã biến thành ao sen, vui mừng vô hạn, và tức khắc truyền lịnh phóng thích anh về dương thế, lại dạy bảo anh sau khi về dương thế phải siêng niệm Phật, đừng gần vợ nữa. Vì thế, anh giờ đây 100% không muốn gần em. Anh cũng muốn nói cho em được rõ, Diêm Vương chẳng những vui vẻ truyền lệnh phóng thích anh về, mà Ngài còn nói:

Trên trời dưới đất, không ai sánh bằng Phật
Đức từ bi rộng lớn Ngài cứu khắp quần sanh
Có những chúng sanh đã tạo rất nhiều tội ác
Bị đọa vào địa ngục chịu nhiều cực hình khổ sở
Chỉ nghe một câu Thánh hiệu A Di Đà Phật
Khiến cho dầu sôi lửa dữ phút chốc tức thời biến tan
Tất cả tội nhân đều được vãng sanh
Ao nước trở thành thanh lương (mát mẻ)
Tây phương Cực Lạc đức từ bi ấy hết sức cao cả
Con không thể nào dùng lời mà diễn tả
Chỉ biết chí thành mang cả tánh mạng
Quay về nương tựa nơi đấng Lưỡng Túc Tôn.

Nam Mô A Di Đà Phật

Trích từ “Oai Đức Câu Niệm Phật”
HT Thích Trí Minh




Có phản hồi đến “Niệm Phật Cứu Được Nhiều Người Ở Địa Ngục”

Câu hỏi ngẫu nhiên:    =  (Nhập số)  

Tags

Những bài viết nên xem:

 
 
 

Trang nhà không giữ bản quyền. Mọi hình thức sao chép đều được hoan nghênh.

Thư từ, bài vở đóng góp xin gửi về email:linhsonphatgiaocom@gmail.com